Saturday, April 14, 2012

Treeking Pù Mát, chạm trán mưa rừng

Vườn Quốc Gia Pù Mát nằm ở Tây Nam Nghệ An với diệc tích 91.000 Km2, đây là vùng rừng với sinh cảnh chủ yếu là rừng ẩm nhiệt đới núi thấp với các loại cây gỗ và dây leo phát triển mạnh...

VQG Pù Mát nằm ở Tây Nam Nghệ An với diệc tích 91.000 Km2, đây là vùng rừng với sinh cảnh chủ yếu là rừng ẩm nhiệt đới núi thấp với các loại cây gỗ và dây leo phát triển mạnh. Đây cũng là vùng có đa dạng sinh học lớn nhất tại khu vực Bắc Trường Sơn.

Từ xưa đến nay vốn đã lưu truyền " Rừng thiêng nước độc", cũng đã nghe những câu chuyện rợn người về những chuyến tìm trầm, săn thú và xen lẫn những câu chuyện săn người.

Tò mò là cái điều đáng ghét nhất với 1 phượt thủ, những câu chuyện về núi rừng hoang vu đã nghe chán, nhìn cũng nhiều nhưng chưa thấy tận mắt bao giờ. Với một vài lý do cá nhân, có cái giấy phép cộng với cái thông tin là chưa ai trekking Pù Mát để đưa lên mạng cả, có chăng chỉ là những gã thợ săn sống cả cuộc đời trong rừng hay là những gã mà trong đầu chỉ là nghiên cứu với bảo tồn. ( các bác đừng nói điều gì ác nhé, nói thế là chửi em đấy).

Một tuần nóng bức càng làm cho ham muốn trỗi dậy, rục rịch làm thủ tục xin phép với những câu khuyên bảo " Mày điên à mà đi rừng".. ... ừ thì 10 thằng phượt thì 8 thằng chập, 1 thằng điên và nửa thằng bị vợ đuổi nên nói thế chẳng sao cả, và rồi thủ tục cũng xong.

Rủ rê lôi kéo được 4 lão phượt, kiếm 1 lão thợ săn mà nghe nói đã đi rừng từ khi 8 tuổi dẫn đường.
Chuyến đi dự kiến 6 ngày nên mọi công tác chuẩn bị rất chi tiết, mỗi balo mang gần 8kg, khá nặng với những gã này. Chúng tôi tiến vào rừng sâu qua cái nơi mà văn minh đâm sâu nhất vào rừng.

Đến chân thác kèm, ghé chụp đôi ba phát súng là chúng tôi tiến thẳng theo " Tiếng gọi nơi hoang dã", tranh thủ cảm nhận chút văn minh còn sót lại, chúng tôi lầm lũi cắt ngang con đường nhựa và tiến vào con đường mòn nhỏ xíu.

Ấn tượng đầu tiên là bẫy, bẫy và bẫy, những hàng bẫy cắt ngang cắt dọc những ngọn đồi, bám theo những con đường mòn nhỏ và che kín những bờ suối, những chiếc bẫy gần nhất chỉ cách con đường nhựa chừng 2m. Những gã trai HN tò mò, muốn thử cái cảm giác bị săn đuổi như thế nào, chỉ tiếc là gã còn phải đi 6 ngày nữa nếu không cũng bỏ chân thử cái cảm giác bị bẫy để " bị dính bẫy cũng là một trải nghiệm".

Chúng tôi đến cái đích đầu tiên là ngọn Thác Kèm, có vô số ảnh về Thác Kèm nhưng tớ biết là có rất ít ảnh về đỉnh thác và đây có lẽ là cái đầu tiên được đưa lên Phượt.

Thác kèm là tên gọi của dòng thác cao trên 100m, ngọn thác chính là nơi hợp lưu của 2 dòng suối, 1 dòng nhỏ xuất phát từ đỉnh cao nhất, chảy khoảng 20m thì nó gặp dòng thứ 2 hợp vào và cả 2 dòng suối đều đổ nước xuống 1 cái địa danh chung là Thác Kèm. Do địa thế hiểm trở nên chúng tôi chỉ đến được đỉnh cao nhất của thác mà không đến cái ngọn suối thứ 2.

4 thằng phượt với 4 mục đích khác nhau, 1 lão đi chỉ mong ảnh, 1 lão mong câu cá, 1 lão mong viết bài và lão cuối cùng chỉ đam mê những cánh bướm hoang dã, 1 bác thợ săn đi chỉ mong thỏa mãn trí tò mò là lý do gì mà lại có những gã trai thành phố bỏ những chăn ấm nệm êm, xe tay ga đi mát mặt để vào ngủ võng với tiếng muỗi rừng, đi cho chân tay tê cứng.

Xuất phát từ 8h sáng, đến 12h chúng tôi đến điểm nghỉ đầu tiên, giữ sức cho chuyến đi vượt đỉnh Bù Lở với địa danh " Dốc Cháy 1200" vào ngày mai.
Với sự giúp đỡ của bác thợ săn, khu trại được dựng lên sau 30 phút, chúng tôi nhanh chóng nhóm lửa nhằm đáp ứng cái nhu cầu của dạ dày, thực sự là rất đói sau chuyến đi mệt mỏi.

Ấn tượng đầu tiên là một chút cảm nhận về rừng ẩm nhiệt đới, chúng tôi đi sau thời gian nắng to hơn 10 ngày và đất rừng vẫn trơn như đổ mỡ, các tầng thực vật dày đặc đã chắn hết ánh sáng chiếu xuống mặt đất, ít nhất nắng trên 10 ngày mới mong đường có thể khô. Đấy là lý do làm cho chuyến đi này không như ý muốn.

Những cây gỗ ướt nhẹp là lý do chính để thử thách trình độ nhóm lửa của đoàn. Mất hơn 1 tiếng để nhóm cái bếp lửa, thực sự vất vả để có cái ăn. Nhưng rồi cái gì cũng thế, mãi rồi nó cũng xong, bữa ăn trưa với cá khô và thịt hộp, được cải thiện thêm bằng những món rau dọc đường

Những món rau, cây cỏ ăn được trong rừng rất nhiều, tại mâm cơm, với 1 cái nhoài người thì chúng tôi đã có những lá Chân Chim, lá Mì Chính để bổ sung vào bữa ăn thêm phần thịnh soạn. Bên cạnh đó cũng đã ăn thử 1 ít quả Nghệ Rừng, vị nó chua chua càng làm cơn đói thêm trầm trọng.

Xong bữa cơm trưa thì chúng tôi phải lo bữa tiếp theo , với phương châm là lấy thức ăn rừng là chính, 3 lão trai lại lao xuống suối kiếm cá cho bữa ăn chiều. Do có Thác Kèm chắn ngang nên tại thượng nguồn Khe Kèm không có các loài cá lớn, hầu hết là các loài cá nhỏ cỡ ngón tay.

Câu mãi, câu mãi cũng được ít cá, thế cũng đủ cho 1 bữa nhậu, ACE thông cảm đôi chút vì chuyến này gần như tận hưởng là chính nên không nhiều ảnh, bên cạnh đó do đây là ngày đầu tiên của chuyến đi, để tiết kiệm Pin nên chụp ít là tất nhiên.

Bên cạnh rau rừng, cá suối thì một món quan trọng khác cũng không thể không nói đến, chỉ tiếc là nó không mời mà đến: Vắt rừng.

Rồi điều không mong nhất cũng đến. Mưa rừng. Chỉ tiếc là mưa rừng nó không lãng mạn như bài hát, chỉ biết là nó ầm ầm và dai dẳng cả ngày cả đêm, xối ầm ầm qua các kẽ lá và rơi cả đêm trên những tấm tăng. Mưa đến ngay khi chúng tôi chuẩn bị đèn cho chuyến săn ếch và săn cá ban đêm. Mưa thì điều tốt nhất là ngồi 1 chỗ, ngay các bác thợ săn khi gặp mưa cũng phải " Nín".

Trong đêm mưa, nằm nghe những câu chuyện phiếm, hầu hết là những tự bạch của gã thợ săn, về những ký ức vui lẫn buồn. Những câu chuyện kể về những ngôi mộ chưa chục xác người nằm mãi ở rừng, những cái đầu lâu lăn lóc bên bờ suối, những chiếc võng mục dần làm rơi ra những mảnh xương, những phát súng không rõ từ đâu nhưng cũng đủ hạ 1 gã và làm những gã khác chạy toán loạn. Nhưng rồi sau những mất mát thì họ lại vào rừng vì kế sinh nhai.

Nói thêm một chút về những điều nguy hiểm nhất nơi này. Những nguy hiểm nhất với thợ săn và những người đi Cội (tìm trầm) chính là con người, những người được gọi cái tên chung là " Phỉ", chúng là những nhóm chuyên cướp hàng của những người đi rừng, cả về lý do chính trị lẫn kinh tế, họ hầu hết là người Mẹo (H'Mong), một số ít khác là tội phạm bỏ trốn hoặc đơn giản là toán này cướp hàng toán khác.

Hầu hết những người đi rừng đều có súng, AK hoặc CKC, nhẹ nhất cũng khẩu thể thao, do vậy nên việc giết 1 người rất dễ thực hiện. Những vụ bắn giết trong rừng mãi luôn là những câu chuyện của rừng hoặc là những ký ức kinh hoàng của những người may mắn sống sót trở về, gã thợ săn dẫn đường cũng bị bắn 2 lần và 2 lần gã đều may mắn.

Mưa cũng chính là nguyên nhân làm cho chuyến đi lỡ hẹn, khi mưa lớn thì tuyến đường trơn như đổ mỡ. Những con dốc cao lại trơn như đổ mỡ là chướng ngại không thể vượt qua, ngay cả với những gã đi rừng lâu năm nhất. Họ đã vậy thì chúng tôi sao tránh khỏi, trời đã mưa lớn thì ít nhất 1 tuần nữa đường mới có thể đi, thời gian không cho phép nên lựa chọn duy nhất là quay về.

Hạ hết những thứ cồng kềnh, bỏ sang túi của lão dẫn đường hầu hết những cái nặng, chúng tôi đành quay về và để lại lời hẹn vào mùa khô,một lời hứa với những đỉnh núi cao, những con dốc thẳng đứng và những con vắt đang chờ đợi. Chúng tôi phải quay về sau 2 ngày 1 đêm trong rừng già Pù Mát.

Tuy không thể hoàn thành chuyến đi với đoàn phượt nhưng tôi sẽ hoàn thành pic này với những chuyến đi riêng của mình, những chuyến đi săn lẫn những chuyến đi tuần tra chống săn trộm.
Bốn thành viên của đoàn, trừ ông thợ săn đang chờ ngoài thác. Mặc dù chuyến đi không trọn vẹn nhưng đối với tôi đó là một trải nghiệm đầu tiên trong đời thú vị khi trekking.Thôi đànhn hẹn Pù Mát dịp khác vì nhà mình cũng gần đây.

- Trích Phuot.com

No comments:

Post a Comment